1. Chuyện cá nhân, dự định, công việc, học hành... của mình, âm thầm làm cho tốt. Không chia sẻ ai kể cả người thân trong gia đình (trừ người có tư duy tích cực hoặc rất kinh nghiệm trong lĩnh vực đó). Ví dụ khi khởi nghiệp. Không nên nói với vợ chồng cha mẹ, những người làm nông hoặc làm công ăn lương, họ sẽ vì thương mình mà ngăn cản ngay vì sợ thất bại. Hoặc khuyên trớt quớt vì họ có kinh nghiệm bao giờ. Nhưng họ sẽ "tích cực khuyên" theo cái họ xem trên tivi. Khuyên không được là "cản" để thể hiện quyền lực hoặc sự bất lực.
Đi du học cũng vậy, chỉ chia sẻ với người từng đi du học, từng đi đây đi đó...vì nếu chia sẻ với người chưa từng đi đâu xa, họ sẽ khuyên là đừng đi, tiền đâu đi, học bổng khó lắm, đi không được đâu, vừa học vừa làm thì cực khổ lắm, hoặc coi chừng xả súng, khủng bố...theo tầm hiểu biết nhỏ nhoi của họ.
Muốn làm gì thì suy nghĩ kỹ rồi làm, không để ai can thiệp. Mình sai mình chịu. Mình đúng mình hưởng.
2. Chuyện của người khác, dù là của vợ/chồng, cha mẹ, con cái, anh em, đồng nghiệp, bạn bè...., họ không cho mình biết thì có nghĩa là mình không nên biết. Biết sẽ khổ. Việc tò mò theo dõi tin nhắn, điện thoại, fb, email, hỏi người này người kia...để tìm ra sự thật sẽ khiến mối quan hệ không còn tốt nữa. Tin tưởng thì sống chung, làm chung. Không tin thì ngay lập tức ngưng quan hệ hay hợp tác, dù sẽ khó chịu lúc đầu những sẽ thoải mái về sau. Không cố đấm ăn xôi hay cả nể hay sĩ diện. Không nên chia sẻ thông tin cá nhân để sự tò mò của người khác không có cơ hội trỗi dậy.
Tư duy cảm tính sẽ khó làm nên nghiệp lớn. Yêu hay ghét không ảnh hưởng đến sự việc. Yêu sẽ khiến mù quáng, dễ dẫn đến thất vọng. Còn ghét thì càng không vì "ghét ai tức là tự mình uống thuốc độc rồi mong người ta chết". Tư duy làm tốt là tư duy LOGIC, việc gì đúng, việc gì sai, what'right, what'wrong và HẾT.
3. Trời đất mênh mông, vũ trụ vô ngần, chưa ai có thể hiểu hết được hệ mặt trời huống hồ gì cả thiên hà hàng tỷ mặt trời như thế. Chỉ biết là mỗi người có số phận, phúc phần....do họ tự tạo ra và gửi vào ngân hàng vũ trụ, người xưa nói là "trời cao có mắt" với người tốt và "lưới trời lồng lộng" với người xấu. Còn người không tốt không xấu thì có sao hưởng vậy.
Cứ làm tốt, giúp người, tâm sáng, nghĩ tốt, nghĩ tích cực, chia sẻ của cải và kiến thức cho người khác....thì may mắn sẽ tự tìm đến vào lúc mình không ngờ nhất. Còn không phải cầu xin hay cúng bái, vì nếu cái đó mà đúng, thì các bộ lạc châu Phi đã văn minh thịnh vượng hơn Âu Mỹ nhiều. Cầu xin là thụ động, thực tế là ai cũng xin và ai cũng mong cả, nhưng chẳng mấy ai được.
Những người CÓ thì lại là những người LÀM. Số phận trong tay mình. Đứng dậy và im lặng làm, thì sẽ có.
----------------------
0 nhận xét:
Đăng nhận xét