Hôm nay tôi có vô tình đọc được bài viết xương máu này của 1 bạn trẻ 25 tuổi, nhất định phải chia sẻ lại để mọi người cùng thức tỉnh!
“Nếu bây giờ chị đề bạt em lên làm trưởng phòng, chị sẽ mất một nhân viên giỏi và nhận về một quản lý tồi” - Câu nói của giám đốc khiến tôi sững người, vậy là bao nhiêu công sức, nỗ lực của bản thân giờ đây tan thành mây khói.
Ra trường với tấm bằng giỏi trên tay, mình tự tin apply vào một công ty đa quốc gia có tiếng. Với bao nhiêu hoài bão tuổi trẻ và quyết tâm, mình đã làm việc và cống hiến hết mình để có thể thăng tiến thật nhanh trên con đường sự nghiệp. Nhưng đời chẳng như mơ, dù liên tục đạt thành tích tốt trong công việc, nhưng mình chỉ dừng lại ở vị trí Teamleader.
Cơ hội đến khi chị trưởng phòng của mình xin nghỉ, mình đã cố gắng gấp nhiều lần để được đề bạt lên vị trí còn trống. Nhưng tới khi gặp Giám đốc thì mọi mơ ước của mình đều tan biến.
“Chị không phủ nhận khả năng của em, nhưng em lại thiếu đi một kỹ năng vô cùng quan trọng mà một người sếp cần có. Kỹ năng giao tiếp và đặc biệt là khả năng quản trị cảm xúc là điều mà mọi quản lý phải có, nhưng chị lại chưa thấy điều đó ở em. Bình thường ngoài công việc ra, chị ít thấy em tương tác với đồng nghiệp, cũng không tạo được kết nối trong team của em. Nếu quản lý nhiều người hơn, chị e là không ổn”.
Mình như vỡ òa, bao cố gắng của mình đổ xuống sông xuống bể hết. Cũng định bỏ cuộc, đi tìm việc khác rồi nhưng nghĩ lại, mình không thể bỏ cuộc dễ dàng như vậy được. Mình đánh liều xin sếp cho mình thử thách 2 tháng, để chứng minh cho mọi người thấy là mình đủ năng lực.
Sau đấy, mình loay hoay, chán chường mãi. Ai chẳng biết là kỹ năng giao tiếp quan trọng thật đấy, nhưng biết học ở đâu được?
0 nhận xét:
Đăng nhận xét