Thứ Hai, 22 tháng 8, 2022

Tìm hiểu Tham Sân Si trong Phật giáo

 . Luận về Si:

Si là si mê, là vô minh, ngu tối. Vô minh hiểu nôm na là “dại” hay “ngu”. Người vô minh không sáng suốt, không suy xét hiểu biết đúng lẽ phải, đúng sự thật để phán đoán việc hay dở, tốt xấu, lợi hại, không làm chủ được bản thân của mình sẽ làm những điều nhiễm ô tội lỗi, có hại cho mình và cho người. Vô minh che lấp tâm trí, làm cho con người không còn nhìn thấy được những chất bợn nhơ đang gậm nhấm từ bên trong con người khiến các thói hư tật xấu ấy sẽ tăng dần và cuối cùng đưa con người vào con đường tội lỗi triền miên.
Si cũng được chia làm nhiều loại:
- Mất đi khả năng nhận biết đạo lý làm người.
- Mất đi khả năng nhận biết bản chất của mọi chuyện.
- Mất đi khả năng nhận diện tâm, thân của bản thân.
Vì vậy:
Khi bị bất kể thứ gì cám dỗ bản thân mình, thì ta nhất định phải thật tỉnh táo để nhận biết đúng sai. Nếu không ta sẽ bị chính lòng si làm mờ đi lí trí của mình và tin vào những điều không có thật.
Con người cần phải có tri thức mới có thể nhận thức được cái đúng cái sai, cái u mê, ngu dốt của bản thân và bản chất của sự việc. Từ đó việc làm mới chính đáng, vừa lợi ích cho mình và vừa lợi ích cho người, tránh những điều tai hại, ở hiện tại cũng như ở tương lai.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét