Chuyện kể rằng, vào một ngày nọ, Sự Thật và Dối Trá tình cờ gặp nhau:
“Dối Trá chào hỏi Sự Thật và nói:
- Hôm nay là ngày đẹp trời.
Sự Thật ngó nhìn xung quanh, nhìn lên bầu trời, thực sự là ngày đẹp trời. Họ đi cùng nhau một lúc cho đến khi tới bên một giếng to đầy nước. Dối Trá thò tay xuống nước và quay sang nói với Sự Thật:
- Nước sạch và ấm, nếu bạn muốn thì chúng ta cùng nhau bơi?
Sự Thật lại thấy nghi ngờ bèn nhúng tay vào nước và thấy nước thật sự dễ chịu. Cả hai cùng bơi lội một lúc, đột nhiên Dối Trá chạy lên khỏi giếng, lấy quần áo của Sự Thật và biến mất.
Sự Thật tức giận, trần truồng trèo lên khỏi giếng, chạy khắp nơi tìm kiếm Dối Trá để lấy lại quần áo của mình. Mọi người thấy Sự Thật trần truồng thì liền nhìn tránh sang hướng khác vì sượng sùng hoặc tức giận. Sự Thật tội nghiệp thấy xấu hổ bèn quay lại giếng và náu mình ở đó mãi mãi.
Kể từ đó, Dối Trá đi khắp thế giới, khoác áo như Sự Thật, đáp ứng nhu cầu của thế giới, và không một ai muốn nhìn thấy Sự Thật trần trụi.”
Sống trong cuộc sống là chấp nhận sự giả dối. Con người sống với nhau giả dối và bạn phải chấp nhận để sống bởi chỉ có 3 người nói hoàn toàn sự thật, đó là người khùng, con nít và người say. Một mối quan hệ tồn tại lâu dài thì không là sống thật với nhau mà đôi khi người ta chấp nhận sự giả dối để sống với nhau.
Xét chính bản thân mình, có thật là chưa bao giờ bạn nói dối ? Nói dối đôi khi là cách hữu hiệu để giữ mối quan hệ lâu bền. Bố mẹ nói dối con để con tốt hơn, vợ chống nói dối nhau để giữ hạnh phúc, bạn bè nói dối nhau để hòa bình trong cuộc sống, xã hội nói dối nhau để cùng tồn tại trong môi trường chung. Đó là quy luật bất biến trong xã hội để con người cùng tồn tại và sống cuộc sống bình thường trong xã hội. Nhưng trên hết là những sự nói dối mang lại những điều tốt đẹp cho nhau.
Khi đi ra ngoài mới biết, con người trong xã hội là sự lừa lọc, dối trá và chà đạp lên nhau để sống. Mỗi con người đều trưng ra cho mình một bộ mặt nhằm che lấp xã hội. Họ sống là giả dối với nhau và trong mỗi người là những toan tính tầm thường, ngay cả những con người coi là “Hiền” nhất. Trong xã hội ngày nay dường như không có khái niệm hai chữ “Thành thật”. Vì vậy mọi người hãy chấp nhận điều này để sống và làm việc tốt hơn.
Trên đời này chỉ có người khùng không còn ý thức được bản thân mình; chỉ có con nít tâm hồn ngây thơ, trong sáng và chỉ có người say mụ mị đầu óc mới thành thật và sống thật với bản thân mình. Còn lại đều là sự giả dối và tạo cho mình một vỏ bọc bề ngoài.
“Sự thật, giống như ánh sáng, làm người ta chói mắt. Sự giả dối thì ngược lại, là ánh chiều hôm tươi đẹp bao trùm lên mọi vật”.
Nguồn: Ts Lê Thẩm Dương
0 nhận xét:
Đăng nhận xét